Quyển sổ liên lạc
Ai cũng bảo bố Trung lắm hoa tay. Bố làm gì cũng khéo, viết chữ thì đẹp. Chẳng hiểu sao, Trung không có được hoa tay như thế. Tháng nào, trong sổ liên lạc, cô giáo cũng nhắc Trung phải tập viết thêm ở nhà.
Một hôm, bố lấy trong tủ ra một quyển sổ mỏng đã ngả màu, đưa cho Trung. Trung ngạc nhiên: đó là quyển sổ liên lạc của bố ngày bố còn là một cậu học trò lớp hai. Trang sổ nào cũng ghi lời thầy khen bố Trung chăm ngoan, học giỏi. Nhưng cuối lời phê, thầy thường nhận xét chữ bố Trung nguệch ngoạc, cần luyện viết nhiều hơn. Trung băn khoăn:
- Sao chữ bố đẹp thế mà thầy còn chê?
Bố bảo:
- Đấy là do sau này bố tập viết rất nhiều, chữ mới được như vậy.
- Thế bố có được thầy khen không?
Giọng bố buồn hẳn:
- Không. Năm bố học lớp ba, thầy đi bộ đội rồi hy sinh.
NGUYỄN MINH
Chú thích:
- Lắm hoa tay: ý nói khéo tay.
- Lời phê: lời nhận xét của thầy, cô.
- Hi sinh: chết vì việc nước.
1.
Trong quyển sổ liên lạc, cô giáo nhắc Trung điều gì?
2.
Bố đưa cho Trung xem quyển sổ liên lạc hồi bố học lớp mấy?
3.
Trong quyển sổ liên lạc cũ, thầy giáo đã ghi lời phê như thế nào về bố?
4.
Vì sao chữ bố đẹp vậy rồi mà thầy vẫn còn phê chữ bố nguệch ngoạc?
5.
Khi Trung nhắc tới thầy giáo cũ, thái độ của bố ra sao?
6.
Vì sao bố buồn khi nhắc tới thầy giáo cũ của bố?
7.
Dòng nào sau đây nói đúng nội dung của bài đọc Quyển sổ liên lạc?